Chị Tư và những góc Hà Nội

Mình thực sự không phải là một người yêu HN tới cuồng nhiệt. Mặc dù sinh ra tại HN, ăn nước HN, sống ở HN tới “mấy” chục năm có lẻ rồi. Thế nhưng lúc nào cũng chăm chăm đi ra khỏi HN. Lúc nào cũng muốn đi đâu đó.

Mình rõ ràng không phải là một người yêu HN tới cuồng nhiệt. Bằng chứng rõ ràng là mình sẽ rất bối rối khi có một ai đó muốn mình đưa đi chơi HN. Mình chẳng biết đưa họ đi đâu ngoài những góc nhỏ HN mà mình đã từng đi qua, ăn những món ăn mà mình đã từng ăn, ngắm hoàng hôn mà mình đã từng ngắm ở hồ Tây, hít hà hương sen mà mình vẫn hít hà mỗi mùa sen nở. Mình không đủ yêu tới mức tự tin rằng tất cả những thứ đó đủ để tạo ra một HN, đủ để gây ấn tượng cho những người bạn ở phương xa tới. Nhưng HN đối với mình chỉ có những góc nhỏ đấy thôi.

Hôm nay mình có join fan page của chị Tư. Join là vì mình thích đọc văn của chị ấy. Văn của chị Tư đối với mình cũng như những góc nhỏ của HN, cứ lặng thinh mà đi qua thì nó chỉ là những góc tối ẩm ướt mà thôi. Miền Tây cho đến Cà Mau đối với mình dường như chỉ là những con kênh, những rặng dừa, những chiếc ghe chở đầy hoa quả, những người dân hồn hậu. Vùng đó không để lại cho mình nhiều cảm giác như vùng núi ở phía Bắc cho tới khi đọc văn của chị Tư. Ví dụ như bài “Ngủ ở Mũi”, mình biết tới những căn nhà không khép cửa, không có cả vách che ở phía trước vì chẳng ai thèm tham lam của ai cái gì bao giờ. Nếu không hiểu tính tốt của người dân ở đây, mình là dân Việt Nam nhưng thể nào cũng xì xồ như mấy bạn Tây “Ô, hay quá, sao họ có thể ngủ được thế nhỉ?” Thế rồi, có những nỗi đau cứ đọc qua, đọc tới nửa trang tiếp rồi mới bắt đầu ngấm. Đọc văn chị Tư rất “gái”, tả nhiều thứ rất chi tiết nhưng lại phóng khoáng và rộng rãi giống hêt như đất Mũi ngày này qua ngày khác được phù sa bồi đắp (văn chị Tư có lúc làm mình nhớ tới ảnh của Nhóc, vì ảnh Nhóc cũng “gái” lắm là gái).

Mình chợt nghĩ, nếu chị Tư sống ở HN, không biết chị Tư sẽ viết như thế nào về sự dễ thương xen lẫn với chanh chua của người HN, về những góc giàu màu sắc và vật liệu hơn rất nhiều của HN so với những gian nhà trống chỉ có gió biển và những người con người phóng khoáng. Không khéo tới lúc ấy, mình lại chả làm fan của chị Tư nữa!

(backup từ buzz.tl sang)